Saturday, August 9, 2008

THƠ NIỀM CAY ĐẮNG

THƠ NIỀM CAY ĐẮNG

Những ngày buồn Em là người Anh nhớ
Dệt nên Thơ nổi niềm gởi đến Em
Dư hương xưa bên nhau Anh luyến thèm
Mối Tình đầu trao Em mình nhắn gởi

Bóng hình Em khiến tâm tư trông đợi
Vần Thơ yêu diễn tả sao nên lời
Nhìn ven hồ khắc khoải thấy mưa rơi
Đã lâu lắm rồi Em hẹn từ dạo đó

Mới buổi đầu hẹn chi rồi dang dở
Khiến Duyên tình quên lảng đến vu vơ
Thắm nồng đâu chợt thấy rồi hửng hờ
Để di lụy một thời đến bực nhọc

Khoái cơm chiều ngày đó Em săn sóc
Cử chỉ đâu sao mà thấy dể thương
Khiến hôm đó Anh thao thức canh trường
Nhưng nằm im để cho Em yên giấc

Mình chia xa tiếp trời Đông gió bấc
Buồn cô đơn mặc lính tráng vui đùa
Anh một mình với giấy bút dệt Thơ
Lòng rả rời bài Thơ niềm cay đắng

Tâm tư Anh vấn vương với sầu lắng
Biết sao đây lòng nổi cơn bão tình
Nông nổi nào cũng đành phải hy sinh
Nhận buồn đau về mình trong cuộc sống

Những ngày sau thôi sóng gió xúc động
Nhớ mãi Em trong bửa cơm nồng nàn
Bao luyến tiếc dạt nhòa theo mây tan
Cố dằn xuống cho thời gian quên lãng

Muốn quên đi …để lòng thôi chán nãn
Nhưng vương vấn với nổi nhớ miên mang
Trong Tim Anh thoáng hiện áng mây ngàn
Như vương trôi lên núi đồi trước mặt …

Cao Trí Dũng
__________________

No comments: