XUÂN GIÁ BUỐT TÌNH QUÊ
Nhen lên đi bếp lửa hồng bánh tét
Nhớ Quê hương dạ ấm cúng đêm Xuân
Giờ nơi đây sương tuyết gió lạnh lùng
Ta nhớ lắm chiều ánh dương Quê Mẹ
Núi che khuất mặt trời xuống mau lẹ
Vui đêm Xuân sánh vai trên đường về
Ta nói cười giửa trời Xuân vui ghê
Nhớ Xuân nào áo thư sinh đẹp qúa
Giờ đợi ai nơi sân trường xứ lạ
Nhìn bâng quơ dáng ngẩn ngơ tại đâu
Ôi yêu thương sao miên man nhạt màu
Tính mới đó... còn đâu màu tuổi trẻ
Hay duyên nợ trong vòng tay đơn lẻ
Lửa tí tách lòng lại nhớ duyên tình
Soi bóng ta như gọi mời bình minh
Cùng muôn hoa với ong bướm bay lượn
Lửa reo vui bóng bọn mình đùa cỡn
Trời tuyết phủ bình minh màn khói sương
Ta nhớ lắm thủa học sinh đến trường
Lúc Quê hương bom đạn đời chinh chiến...
Nam Sinh viên xếp bút nghiên thể hiện
Trai thời loạn vui hăng hái đầu quân
Nơi chiến trường em đến thăm hằng tuần
Anh tay súng gặp em trong lửa đạn
Đi hành quân quần thảo chung bè bạn
Dưới mưa bom trong lửa đạn khổ ơi
Hơn bốn mươi năm chinh chiến qua rồi
Nay Xuân đến nhưng Dân mình vẫn khổ
Em yêu ơi ...Cầu Ơn Trên phù hộ
Giúp Dân mình được yên bình từ đây
Cho Nước mình Dân Tự Do mỗi ngày
Hưởng Tự Do vui sống trong no thỏa
Lại hồi niệm một thời cộng đày đọa
Ép đi kinh tế miền sâu miền xa
Dân tình ta thân phận kẻ mất nhà
Đành phải đi lòng đau như xé ruột
Cao Trí Dũng