NHỚ HOÀI BẾN HẸN
Tình Thơ dào dạt buổi hẹn
xưa
Lăn tăn con sóng như nhởn nhơ
Trăng tỏa êm đề̀m trên bến
vắng
Tiếng sáo từ xa vọng say sưa
Ta về thăm lại bến sông củ
Đôi hàng liểu rủ gió vi vu
Trời còn ánh trăng hay mây mù
Cố nhìn chổ xưa mình kề cận
Bến xưa giờ vắng người em
gái
Nhớ tình hai đứa còn ngây thơ
Vắn vương mình nhớ ta đợi
chờ
Cái buổi êm đềm xưa hẹn gặp
Được thư em mời anh đi gấp
Bến hẹn đan tay ấm hồn thơ
Bên nhau tâm sự thỏa mong chờ
Nhớ lúc bên nhau sao ấm áp
Đường tình thấy thế mà phức
tạp
Trời mây lởn vởn vào một
chiều
Giờ mãi xa xuôi lòng thấy yêu
Vấn vương thẩm thấu nợ tình
ái
Ấy thế mà nay còn ngần ngại
Bơ vơ hiu hắt nhớ Tình xưa
Cách biệt lâu rồi em khỏe chư
Lòng ta hoài vương em niềm
nhớ
Nhớ thương gì nữa hồn vương
nợ
Đã có gia đình riêng của nhau
Nói thì nói vậy nhưng nhu
cầu
Yêu thương nhung nhớ là cái
nghiệp...!
Cao Trí Dũng
No comments:
Post a Comment