MUỘN MÀNG
HẸN GẶP
Mình hẹn nhau từ khi tuổi băng trinh
Ngồi cạnh kề vui thoải mái tâm tình
Khi hai đứa lời trần tình chưa trọn
Ước có dịp về thăm lại Bao Vinh
Ta về lại Huế đô ghé bến tình
Nơi xưa kia miền An Cựu đẹp xinh
Dưới trăng vàng cạnh kề vui hò hẹn
Vấn vương bóng của ai xót xa mình
Em
có hay Duyên tình chi xót xa
Nhớ người xưa tim đau mà mặn mà
Buông thả hồn miên mang vào vô định
Bị duyên xưa còn vương vấn lòng ta
Với thời gian dần trôi đang nhạt nhòa
Chừng gặp lại còn thắm tươi sắc hoa
Tưởng lâu rồi duyên xưa là kỷ niệm
Tình còn không ấy thế mà đậm đà
Còn nhớ đó nhưng thôi hết thiết tha
Nên cũng chả... tái ngộ lúc chiều tà
Đúng như chiều hẹn gặp xa xưa ấy
Kỷ niệm thôi… ấy mà lòng mặn mà
Biết ngày nào Tình này mới nhạt nhòa
Để cho lòng cứ vương mang thế ha
Hơn
năm mươi nâm rồi còn chi nữa
Thế mà sao vương vấn mãi ...đồ ma
Cao Trí Dũng
No comments:
Post a Comment