HOA
ANH ĐÀO
Nhìn Anh đào
ta nhớ Trời Đà lạt
Với kỷ niệm lưu
luyến hồn ta hoài
Chiều Đà lạt
ta say sưa bên ai
Bao năm rồi
qua đi còn nhớ nó
Trời Đàlạt
hoa Anh đào rực đỏ
Còn Huế đô Phượng đỏ thắm đầy cành
Còn Huế đô Phượng đỏ thắm đầy cành
Tóc em bay buông
thỏng vướng vai anh
Mùi tóc ấy hương
bao năm còn đậm
Thông vi
vu bên triền đồi nghe thấm
Suối lên nhạc
trong tim gió chiều rơi
Ru hồn ta tiếng
thác đổ không lời
Vui hương say ta sánh bước vào mộng
Cỏ xanh rêu
trải dài tràn sức sống
Ánh nắng chiều
cành liễu đón trăng lên
Mộng hay ảo
như lạc vào cảnh tiên
Anh dìu em gót
ngọc ngà đẹp tuyệt
Tay đan tay nghe
hồn thêm thắm thiết
Duyên đôi ta
chuyến đi này đẹp tình
Bóng hình ta dưới
ánh chiều thêm xinh
Tình ngây ngất
khiến cho lòng nhớ mãi
Hướng nhà trọ
đường dài chẳng quan ngại
Khéo hai mình
còn lạc chốn đam mê
Nhìn nhau cười
trời huyền ảo chiều về
Ánh Trăng lên
bóng chị Hằng soi xuống
Về đêm nay Đà
lạt chiều thật uổng
Mai lên đường
trở lại Huế Quê hương
Giờ em thấy cảnh
hoa đào vấn vương
Đi thì uổng !
không về lại nhớ Huế …!
Huế-Đàlạt hai miền Quê hương cả
Nhưng hai nơi
có cái thú nó riêng
Tổ Quốc Mẹ có
biết bao nhiêu miền
Huế Đàlạt lui
tới nhiều hơn hết…
Cao Trí Dũng
No comments:
Post a Comment