Friday, April 18, 2008

BÂNG KHUÂNG ÁO TRẮNG HỌC TRÒ

Ta một thuở bâng khuâng áo trắng
Tan học về như bướm mùa Xuân
Nhìn nhau ánh mắt lâng lâng
Em ơi! Sao mãi ung nhung thế hoài?

Ta chột dạ sao hồn vương vấn
Nón nghiêng nghiêng em quá dễ thương
Tà áo phất phơ sân trường
Làm anh chết lặng vấn vương thế nào?
Em đến gần rồi em xa lánh
Như sương sa đọng lắng cỏ xanh
Lá buồn theo gió rũ cành
Lòng ta ôn nhớ ngọn ngành thuở xưa
Giờ phượng vĩ sân trường trống vắng
Anh thả hồn trầm lắng theo mây
Ve sầu gọi nắng mưa bay
Em ơi! Áo trắng tung bay đâu rồi?
Giờ học sinh hết dài áo trắng
Váy ngắn xanh sơ-mi ngắn dài
Uyển chuyển liểu tơ mất rồi
Còn đâu bóng dáng hút hồn mà trông?
Đi về đâu em ơi, thuở ấy?!
Khi sang hè chẳng thấy em đâu
Lòng anh mong đợi âu sầu
Nhớ thương bóng cũ hồn đau mãi hoài!
Giờ về lại ngang qua trường cũ
Nhớ da diết ngọc ngà ngày xanh
Bên nhau tan học song hành
Đường về rút ngắn em - anh chuyện trò…

- CTD

No comments: