Saturday, October 16, 2010

DUYÊN TÌNH BUỒN

DUYÊN TÌNH BUỒN

Nhớ xa xưa tách bến về bên ấy
Một thời gian khoác áo cưới xa anh
Tại vì ai khiến Duyên mình không thành
Mộng ngày vui của ta đã không đến

Ngày em lên xe hoa thuyền xa bến
Em theo người để lại anh cô liêu
Không hiểu sao lòng buồn vương thật nhiều
Thế là ngày xa cách nhau độ đó

Nhìn con thuyền xa bến buồm lộng gió
Sông nhà mình vắng lạnh thuyền em đi
Tình duyên ta dang dở còn nợ gì
Bao kỷ niệm mất còn vẫn tồn đọng

Bóng hình em xa dần thấy đắng họng
Duyên chẳng thành tình đổ vở xa nhau
Tiếng ve kêu nghe chột dạ thêm sầu
Nghe sương lạnh thấm dần thấy ngai ngái

Đã lâu rồi bao năm chưa gặp lại
Cố quên đi nhưng lòng mãi vấn vương
Với thời gian tình nhạt nhòa chuyện thường
Để rồi ra kỳ vọng sẽ quên lãng

Lúc này đây có khi ta chễnh mãng
Thích ngồi lại vui chịu dệt Thơ tình
Lãng mạn đấy… ta say sưa lời kinh
Cầu cho nàng Tơ duyên thêm hạnh phúc

Nguyện quên lãng , ma lực nào tiếp tục
Bóng hình ai xa xưa lại hiện về
Trong tâm tư cứ sầu buồn lê thê
Nhưng rồi ra mọi sự đâu vào đó …

Cao Trí Dũng

No comments: