KHÓ MÀ
QUÊN ĐƯỢC
Anh khó quên buổi chiều xưa hẹn gặp
Em thổ lộ hết nội tình riêng tư
Anh mong rằng niềm cảm thông từ từ
Để em khỏi phải một đêm suy tính
Chẳng để tâm đến lời tình thầm kính
Anh đưa thẳng ý tứ nợ duyên mình
Dù ngoại cảnh đã đưa đẩy phát sinh
Chờ thời gian sẽ ổn thỏa mọi sự
Sao quên được đêm hôm ấy tư lự
Thủa tình duyên của mình còn ngây thơ
Cùng chính lúc nhiều mộng ước lu mờ
Đêm hôm ấy đâu ngờ mai cách biệt
Quên sao được lời thơ yêu tha thiết
Như buồn tình cách biệt để quên nhau
Lời tình thơ đêm ấy có nguyện cầu
Cần gặp lại để rồi còn suy tính
Khi đã yêu cần gặp gở quyết
định
Chứ đâu ngờ duyên tình lại bay xa
Vần thơ ấy nay lưu giử tại nhà
Dầu buồn vui cũng đi vào kỷ niệm
Chuyện hai mình xảy ra qủa là hiếm
Ấy thế mà sự tình tính sao hay
Em nơi đâu hay cùng ở chốn này
Đất Cali ngó thế mà bát ngát
Nhớ đêm ấy hẹn gặp sinh tẻ nhạt
Rồi cái kết lại xa lắc xa ly
Giờ hôm nay nhớ đêm ấy nghĩ gì
Em trằn trọc còn riêng anh thức trắng
Giờ nghĩ lại sao em không nói thẳng
Rằng Tình duyên hai mình chưa đến đâu
Để kỳ vọng khỏi lở làng thêm sầu
Để rồi mãi cuộc đời anh vương
vấn
Nhưng chuyện xưa là kỷ niệm dấu
ấn
Biết ngày nào được tỏ hiện sự tình
Để cái kết nữa thế kỷ mới tinh
Giửa đêm trắng xưa kia mình trằn trọc...
Cao Trí Dũng
No comments:
Post a Comment