KHÓ MÀ QUÊN
EM ƠI
Không quên được lời Tình em thủa trước
Nói với anh bằng tẩt cả tấm lòng
Như tô điểm cho ngàn vạn chờ trông
Anh còn nhớ thỉnh thoảng rồi ôn cố...
Sao quên được những lời tình thổ lộ
Có lần gọi... mình nói năng say mê
Mỗi lần có lời tình thơ vổ về
Ở trong tim gọi em bằng nhịp thở
Với tháng năm
gợi hoài niềm nhung nhớ
Tận đáy tim còn dan díu ước mơ
Trái đất tròn khiến lòng vương thẩn thờ
Đang thổn thức tiếng tơ tình giăng bủa
Sao quên được những tháng ngày một thủa
Tình vấn vương , lòng trách cứ vu vơ
Tại cái duyên dạ nhung nhớ thẩn thờ
Trong những ngày nhạt nhòa vì xa cách
Quên sao được những lời em bộc bạch
Cho dẫu tình phải quên lãng đi xa
Lời tình xưa còn thổ lộ mặn mà
Giờ chỉ còn là chuyện tình kỷ niệm
Đã chia xa Tình còn nhớ... rất hiếm
Cái hiếm kia lại vấn vương lòng ta
Duyên tình này có dan díu gì không...
Đến rồi đi đố ai mà đoán được ...!...
Mối tình này câu chuyện đó thủa trước
Cố mà quên nhưng khó đấy em ơi
Cái Duyên kia có chăng cũng do trời
Mà hai mình đã vương phải duyên nợ...
Cao Trí Dũng
No comments:
Post a Comment