NỤ HOA
NỞ TRONG HỒN
Cao Trí Dũng
Năm chú́ng
ta lên mười sáu mười bảy
Tình yêu rộ nở nhưng chưa biết yêu
Những khi xa vắng vấn vương cũng nhiều
Mới biết nhau thôi... hò hẹn chi nhé
Ngày vui sao... nó qua mau đến thế
Màu mắt em thấy buồn khi tạ từ
Khắc sâu vào hồn bao lưu luyến ư
Nhìn làn nước bên sông chảy phiền muộn
Bao kỷ niệm như đám bèo nước cuốn
Nó vẫn trôi ....trôi dạt mãi nơi đâu
Hoa xuân tươi... rồi nó lại nhạt mầu
Nhưng tình mình hai đứa đã vương vấn
Rẻ về đâu thuyền xa bến bất tận
Phương trời nào biết mình còn gặp nhau
Ước nguyện thế ước kết nối nhịp cầu
Để ta vui
ôn lại chuyện xưa củ
Tình yêu xưa Anh vẫn hoài ấp ủ
Mái trường xưa xót đau nổi chia xa
Anh vẫn dỏi tìm em hướng quê nhà
Biết đâu Phú Thanh em về thăm viếng
Đường xưa lối củ làm anh lưu luyến
Tâm tư theo em bên bờ đớn đau
Sao giờ anh... men
say chắng cạn sầu
Anh còn uống , ước thuyền em về bến
Màu Thu sang sân trường lá vàng đến
Vàng lá rơi như Thu mùa năm nào
Mình bên nhau đạp trên lá vàng sao
Hồn Thu mình song hành ta đi học
Bài Thư yêu ngày trao tay em đọc
Đôi mắt xinh môi cười nở hoa tình
Anh trông đợi lời bình thơ phát sinh
Được không em ...sao mãi mỉm cười thế...
No comments:
Post a Comment