SAO VẤN VƯƠNG
Đã gần non nữa thế kỹ rồi nhé
Tưởng
như ta vẫn mãi mãi chia xa
Thuyền
rẽ bến đi mất chẵng về nhà
Người
đi rồi quên hẹn hò thủa ấy
Thời
gian qua bóng nàng chẳng còn thấy
Tình yêu
xưa để mặc thời gian trôi
Kỷ
niệm đẹp ngày ấy qua mất rồi
Đêm nôn
nao làm mình phải thức trắng
Có
lắm khi hồn ta như chìm lặng
Nhớ nhung chi... thân phận sinh cô liêu
Nhớ nhung chi... thân phận sinh cô liêu
Để
rồi nhớ anh bên em một chiều
Ngồi
bến ấy bên sông nhỏ An cựu
Nghĩ
đến ai sum vầy bên bạn hữu
Trên
nệm êm cô lẻ hay môi kề
Ấm
cúng không hay cô liêu lê thê
Chiếu
giường không ...vắng hoe tình cô lẻ
Nhớ
làm chi sao tình đời bạc bẻo
Trời
mưa dầm đều đều nghe giọt rơi
Lòng
dạ ta xốn xang đến tơi bời
Nhớ
gì nữa cho lòng bực bội mãi
Nghe
đâu đây tiếng sáo buồn vọng lại
Ôi đất
trời dai dẵng hoài làm chi
Được
hay mất cũng chẳng còn lại gì
Chút
âm hưởng cứ thế mà tư lự...
Hẹn
làm chi được mất thế nào chứ
Để
chôn chặt dư âm của ngày nào
Thủa
trẻ trung nhớ đến già mãi sao
Bao năm
rồi còn nuôi hoài nhung nhớ ...!
Duyên tình chi để rồi
hoài bỏ lở...
Đời
cớ sao dang dở chi lạ kỳ
Yêu
đến hồi liên lụy yêu làm chi
Khiến
hồn ai bao năm còn vương vấn..?
Cao Trí Dũng
No comments:
Post a Comment